Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


.
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 dành cho những chàng trai thất tình

Go down 
Tác giảThông điệp
cu_jizzz
Lieutenant General
Lieutenant General
cu_jizzz


Tổng số bài gửi : 25
Join date : 31/01/2008

dành  cho những chàng trai thất tình Empty
Bài gửiTiêu đề: dành cho những chàng trai thất tình   dành  cho những chàng trai thất tình I_icon_minitimeSat Feb 02, 2008 7:04 pm

Mưa đã tạnh, mây tan dần về phía cuối trời, những giọt mưa còn động lại trên máy hiên vẫn rơi lã tã, những tia nắng ấm áp đã hiện ra và xuyên qua từng khe lá đập thẳng vào mặt tôi....

Tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, một cảnh vật buồn bã ãm đạm và sơ sát sau cơn mưa đầu mùa được thu nhỏ qua khung cửa sổ hiện ra trước mắt tôi...Cảnh buồn người có vui đâu bao giờ...Đúng là như vậy, cảnh vật tiều điều càng làm cho lòng tôi thêm trống vắng và cô đơn. Nhìn lên chiếc đồng hồ có lịch Vạn Niên đang treo lủng lẳng trên tường, tôi mới biết em đã xa tôi hơn một năm trời, vậy mà tôi cứ tưởng như chuyện xảy ra chỉ mới đây thôi...... Em đã xa nhưng bóng hình em vẫn còn thoáng hiện đâu đây trong căn phòng tĩnh lặng này, bây giờ anh mới biết sự nhớ nhung nó đáng sợ như thế nào.

Ngày em xa anh cũng là ngày em mang cả trái tim tôi ném xuống vực thẵm, em đã chôn tình anh vào nỗi cô đơn tuyệt vọng, em quay lưng vội vàng quên cả 1 lời chia tay, nhiều lúc anh đã tự tìm cho em nhiều lí do để tự an ủi mình, nhưng thật sự anh không biết lí do nào là đúng nhất dành cho em...Có lúc anh đã cố quên em nhưng anh thật sự bất lực trước suy nghĩ của mình, quên em để tìm 1 tình yêu mới là điều không thể. Vì anh biết trái tim anh chỉ chứa đựng hình bóng của em mà thôi. Thương một người thật khó, để quên được người đó còn khó hơn. Làm sao anh có thể làm được điều đó khi mà anh đã dành chọn cho em tất cả tình cảm mà anh có đươc. Khi lần đầu em nói tiếng yêu anh, anh cứ tưởng em là thiêng thần bé nhỏ mang đến cho anh một tình yêu nồng cháy, nhưng sự thật thì không như anh đã nghĩ, tình yêu luôn là thế, khi bên nhau thì cứ tưởng mình là người hạnh phúc nhất, nhưng khi nó ra đi thì mới biết mình là kẻ cô đơn nhất trong cuộc đời này.

Thời gian cứ trôi mãi mà tình yêu thì không bao giờ trở lại, em đang ở nơi nào có còn nhớ đến anh hay không ? Có biết anh nhớ em nhiều lắm không....Anh đã nhiều lần tự hỏi mình như thế, nhưng có lẻ câu trả lời là "không" đúng không em. Vì anh biết, nếu yêu anh thì em đã không 1 lời từ biệt mà ra đi mãi mãi phải không em.

Trời đã xế chiều, nắng nhẹ dần đi, những đám mây hồng đã hiện rõ trên bầu trời cao vút. Nhìn xa xa, mặt trời đã khuất hẳng sau hàng dừa bên ngoài cửa sổ. Ngoài đường đã lên đèn, mọi người bắt đầu đổ xuống đường để đi chơi. Tôi bước xuống giường và thay cho mình một bộ đồ sau khi đã rửa mặt xong, tôi bước ra đường với tâm trạng hẩm hiu, tôi cứ bước đi như một kẻ không hồn trên lề đường. Cứ thế tôi vẫn bước đi mà không hề để ý gì đến chung quanh, chợt tôi dừng lại và ngước nhìn lên và tự hỏi không biết tại tôi hay tại đôi chân của mình "Tại sao...tại sao mình lại đến đây !!! mình đã nói là sẽ không đến cái nơi đáng ghét này nữa mà". Tôi đưa mắt quan sát xung quanh, khung cảnh ngày xưa vẫn còn đó không hề thay đổi. Tôi bước chậm đến gốc cây Phượng, nơi mà hai đứa đã khắc tên lên đó, đánh dấu cho một tình yêu chân thành và bền bỉ, tôi ngồi nhẹ xuống ghế đá, dưới gốc cây nơi mà anh và em vẫn thường ngồi trò chuyện sau những buổi tan trường, hay những lần anh và em cùng nhau trốn tiết đi chơi. Mắt anh khẽ nhắm, bỗng đâu những kỉ niệm thân thương cứ hiện về trong đầu anh như ngày nào. Vẫn là em đó sao??? cô bé dịu hiền, với đôi mắt long lanh như giọt sương, với tiếng nói trong veo dịu dàng, với dáng người thướt tha, với mái tóc buông dài trên bờ vai nhẹ nhàng....Anh thật sự không thể nào quên được hình bóng em trong chiếc áo dài học sinh đang tung bay trong làn gió chiều êm ả. Anh cứ nghĩ, anh cứ nhớ, anh cứ thương, càng nghĩ đến em anh càng thấy xót xa, dù anh đã cố nén đau thương nhưng hai dòng nước mắt cứ rơi một cách vô tội vạ....Đêm trôi dần, sương đã xuống, những đôi tình nhân tay trong tay cứ lướt qua nhanh trước mắt tôi mà không hề hay biết có một người đang ngồi nơi đây nhớ 1 người.

Trăng đã lên qua đỉnh ngọn cây Phượng, tôi vẫn ngôi đó, dòng người qua lại cũng thưa dần, chỉ còn lại lác đác những chiếc lá khô bay theo những cơn gió thoảng qua, anh nghĩ mình như chiếc lá kia và em chính là cơn gió vô tình, chỉ thoảng qua đời anh thật nhanh rồi xa khuất trong đêm thu lạnh lẽo. Cố quên nhưng không sao quên được em, anh biết sai lầm lớn nhất của đời anh chính là quen được em, nhưng hạnh phúc lớn nhất của đời anh lại là được yêu em. Anh biết cho dù anh có nói như thế nào đi chăn nữa thì cũng chỉ có anh nghe mà thôi. Đêm đã khuya bổng đâu có một người xuất hiện gọi tôi "Này cậu ơi khuya rồi sau chưa về nhà đi", tôi giật mình nhìn lên, thì ra là Bác lao công đến quét rác, tôi nhìn vào chiếc đồng hồ thì đã hơn 2h sáng. Tôi choàng người đứng dậy cố lê từng bước nặng nề trên con đường về nhà. Nhìn lên bầu trời đầy sao, tôi ước ao ở nơi nào đó em cũng đang nhìn lên bầu trời kia, để rồi em sẽ nghe có một ngôi sao đang thì thầm với em rằng ở nơi nào đó có một người đang nhớ em tha thiết, và dù ở nơi đâu thì người đó vẫn cầu mong em luôn được yên vui và hạnh phúc. Và chỉ một lần thôi người đó ao ước, ao ước thật lòng em cũng sẽ nhớ về anh ta Crying or Very sad
Về Đầu Trang Go down
 
dành cho những chàng trai thất tình
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» con trai sợ nhất câu nói gì của phu. nữ . MOI CAC MEN THAM GIA
» 27 dieu` con trai nen biet'

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Mutimedia :: Kể chuyện-
Chuyển đến