Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


.
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 dieu dan ong ko muon' nghe

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
cu_jizzz
Lieutenant General
Lieutenant General
cu_jizzz


Tổng số bài gửi : 25
Join date : 31/01/2008

dieu dan ong ko muon' nghe Empty
Bài gửiTiêu đề: dieu dan ong ko muon' nghe   dieu dan ong ko muon' nghe I_icon_minitimeSat Feb 02, 2008 4:48 pm

Khi không được như mong muốn em lại một lần nữa tự an ủi mình “không phải anh ấy không quan tâm, mà do anh ấy vụng về không biết thể hiện tình cảm” nhưng những gì đã xảy ra trong thời gian qua em thấy mình hoàn toàn đổ vỡ...


Anh!

Em đã suy nghĩ rất nhiều và cố hiểu mọi chuyện, giờ đây chúng ta đang đi trên hai con đường mà phía trước chẳng có điểm chung nào cả, rất xa xôi và mờ mịt phải không anh? Chúng ta đã từng rất yêu nhau, cũng có quá nhiều kỷ niệm đẹp, nhưng cái hạnh phúc ấy thật mong manh vì nó được tạo nên từ những điều không thực tế. Chúng ta đã tự lý tưởng hóa tình yêu, để rồi những khó khăn của cuộc sống khiến chúng ta không đủ cảm thông, lòng kiên nhẫn để vượt qua. Cả hai đã gây cho nhau sự hụt hẫng và thất vọng. Những gì đã xảy ra làm chúng ta bất cần và không muốn cố gắng vì nhau nữa.

Em không hối hận vì quá yêu anh, đã cho đi rất nhiều, chỉ tiếc một điều rằng cả hai chúng ta đã gửi yêu thương nhầm chỗ. Riêng bản thân em chừng ấy năm chờ đợi, dù trong xa cách hay gần nhau thì cũng chừng ấy năm tình yêu em dành cho anh trọn vẹn. Lý do duy nhất em vượt qua được mọi cám dỗ của cuộc sống là do em nghĩ rằng em yêu anh quá nhiều, và trên đời này sẽ không có ai yêu em nhiều như anh cả… Em là người con gái yếu đuối nên em thích được quan tâm, thích được đón nhận nhiều sự yêu thương, và em đã rất mong chờ đón nhận điều đó từ nơi anh, nhưng thực tế đã cho em câu trả lời.

Đôi khi em nghĩ rằng hay do mình quá đáng, mình đòi hỏi quá nhiều? Không phải thế, bởi trong suốt thời gian qua em đã sống vì anh quá nhiều, em đã không đòi hỏi những chiều thứ bảy đón đưa, không đòi hỏi anh phải có mặt kịp thời mỗi khi em yếu đuối, không đòi hỏi anh phải mua cho em thứ này thứ nọ, không đòi hỏi anh phải tay trong tay mỗi khi em buồn và cùng em đi dạo, em đã làm tất cả một mình thay cho cả trách nhiệm của anh. Em đã từng không tủi thân, và vẫn thấy hạnh phúc cũng bởi em nghĩ rằng “không ai yêu em nhiều như anh”. Em nghĩ rằng dù mình không được như những người con gái khác nhưng mình hơn họ vì mình được yêu nhiều hơn và được quan tâm nhiều hơn. Khi không được như mong muốn em lại một lần nữa tự an ủi mình “không phải anh ấy không quan tâm, mà do anh ấy vụng về không biết thể hiện tình cảm” nhưng những gì đã xảy ra trong thời gian qua em thấy mình hoàn toàn đổ vỡ.

Em biết anh suy nghĩ rằng những gì đã xảy ra là do em cả, “em hay cáu gắt, bảo thủ”… Có thể lắm, nhưng anh lại chưa bao giờ trả lời hay đặt câu hỏi tại sao em lại thế?! Thử nghĩ lại một chút, anh đã thực sự muốn quan tâm và chia sẻ với em chưa. Giai đoạn em thấy khó khăn nhất, dễ thất vọng và mất thăng bằng nhất, anh có từng suy nghĩ rằng anh sẽ vượt qua cái rào cản của công việc, cái mà anh gọi là “hoàn cảnh” để dành một chút thời gian trực tiếp tới gặp em chưa, anh đã trực tiếp gặp em để an ủi động viên và nói em cố gắng vượt qua chưa? Hay cũng chỉ là những lần qua điện thoại và anh nghe thấy em cáu gắt rồi thổi bùng cái “tôi” trong anh lên, rồi anh cũng bất cần như ai đó. Điều đó làm em tổn thương, cảm giác mình bị bỏ mặc và em đã nghĩ rằng anh không sống cho em, anh đã không nghĩ rằng em đã sống như thế nào trong những năm qua, anh chỉ nghĩ tới cảm giác trong anh “mình không thể lúc nào cũng chạy theo cái thói đỏng đảnh của cô ta, cần mình thì mình cần lại” em nói quá đúng phải không anh? Anh vẫn biết em là cô gái bướng bỉnh nhưng lại vô cùng yếu đuối, ngay lúc viết cho anh những dòng này em đã khóc, khóc rất nhiều và em sợ mình suy sụp. Em cứ nghĩ rằng trong tình yêu người con trai phải chịu nhiều thiệt thòi và khổ sở hơn vì họ phải chiều chuộng người con gái họ yêu, vì họ là điểm tựa, là chỗ dựa cho người con gái nên trách nhiệm của họ rất lớn, nhưng em biết mình đã sai, em không nghĩ được là tình yêu rất bình đẳng và đòi hỏi sự cân bằng.

Xin lỗi anh vì em không làm được như những gì mình đã hứa, không thể đi được cùng anh đến cuối con đường. Chúng mình khác nhau nhiều quá nên bây giờ cả anh và em như hai con người khác biệt. Nếu tiếp tục kéo dài chỉ gây khổ đau và tổn thương cho nhau mà thôi. Tình yêu đã có thật non nớt và ngộ nhận. Tình yêu của chúng ta thiếu nhiều quá, điều quan trọng nhất là không còn đủ quan tâm, không còn đủ yêu thương, thì dù lúc này rất đau khổ nhưng em vẫn chấp nhận để tình yêu ra đi.

Thời gian chúng ta yêu nhau không phải quá dài, nhưng cũng không dễ để có thể kết thúc, nhưng những gì cả anh và em thể hiện đã chứng tỏ chúng ta không còn dành cho nhau.

Đây là những điều lẽ ra em phải trực tiếp nói với anh nhưng em sợ rằng mình không đủ can đảm, em đã suy nghĩ rất kỹ không phải bồng bột nữa đâu. Chúng ta không thể cố tiếp tục khi mà lúc nào cái tôi cũng trực sẵn đối đầu, mỗi lần như thế cả hai đều có cảm giác bị coi thường, như vậy sẽ không tránh khỏi mệt mỏi và tổn thương.

Cuộc chia ly nào cũng để lại nỗi đau, nhưng chúng ta hãy chôn vùi tất cả, rồi mỗi người sẽ có một cuộc sống riêng, anh sẽ tìm được tình yêu đích thực, chỉ có tình yêu đích thực thi mới có thể đem lại sự quan tâm và hạnh phúc cho nhau, tình cảm xuất phát từ con tim mà.

Em sẽ cố quên anh, và anh cũng thế, cả hai hãy cố gắng sống thật vui vẻ khi không còn có nhau...
Về Đầu Trang Go down
Admin
General
General
Admin


Tổng số bài gửi : 87
Join date : 31/01/2008
Age : 34
Đến từ : The Hell

dieu dan ong ko muon' nghe Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: dieu dan ong ko muon' nghe   dieu dan ong ko muon' nghe I_icon_minitimeSat Feb 02, 2008 4:50 pm

dài quá nhát đọc mi ơi T_______T
Về Đầu Trang Go down
http://12a2.findtalk.biz
 
dieu dan ong ko muon' nghe
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» 27 dieu` con trai nen biet'

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Mutimedia :: Kể chuyện-
Chuyển đến